"Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được,con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi" - Victor Hugo.You can make a living by what you get, but you can make a life by what you give- Winston Churchill

Tuesday, November 18, 2008

Người Mỹ đã quên tự do













Một cuộc điều tra của Trung tâm Đạo luật thứ nhất tại Mỹ đã đi đến kết luận gây sốc: hầu hết công dân Mỹ không biết đến 5 quyền tự do cơ bản được qui định trong HIến pháp.
5 quyền tự do cơ bản theo thứ tự gồm:

1. quyền tự do báo chí

2. quyền tự do kiến nghị

3. quyền tự do tôn giáo

4. quyền tự do ngôn luận

5. quyền tự do hội họp hoà bình
Cuộc nghiên cứu cho thấy chỉ có 3% người Mỹ nhớ về điều khoảng “tự do kiến nghị” hay quyền được tham vấn ý kiến nằm trong số 5 quyền tự do cơ bản.
Tuy nhiên quyền tự do ngôn luận được một số đông nhớ đến: 56%.
Các quyền tự do khác trong Hiến pháp bộc lộ cũng chỉ là sự mơ hồ mờ nhạt: quyền tự do tôn giáo có 15% người biết, cùng con số đó là quyền tự do báo chí ghi trong hiến pháp trong khi 14% biết họ có quyền tự do hội họp biểu tình.
Số người nhớ đến quyền tự do ngôn luận là thấp nhất trong các cuộc thăm dò, được tiến hành hàng năm trong 11 năm qua.
Điều làm cho cuộc thăm dò năm nay gây sốc hơn là ở chỗ có đến 4/10 người được hỏi chẳng nói ra được bất cứ quyền nào trong 5 quyền trên.
Cho dù các quyền tự do có được bảo đảm, thì cũng chẳng nghĩa lý gì khi mà các quyền đó chẳng được biết đến hay được đòi hỏi đến.
Phát hiện này cho thấy những người Mỹ hiện đại chẳng còn có cùng lối suy nghĩ như những người sáng lập nước Mỹ.
Ngày nay, như đã thấy, rất nhiều người Mỹ không còn quan tâm đến các quyền tự do cơ bản mang tính pháp lý và họ thực sự đang phó mặc chúng cho Nhà nước hay các chính quyền liên bang. (cũng như dân các nước khác mà thôi, ở điểm này người Mỹ = hay kém hơn dân nước khác).
Hơn 2 thế kỷ trước, các nhà sáng lập ra nước Mỹ đã nhanh chóng hiện thực hoá các quyền tự do cá nhân đã được qui định trong hệ thống các bang riêng rẽ khi thành lập một nhà nước liên bang mạnh.
Năm 1791, 4 năm sau tuyên bố hiến pháp Mỹ, các bang đã phê chuẩn Đạo luật thứ nhất cùng với bản Tuyên ngôn nhân quyền để bảo đảm nhà nước CQ liên bang mạnh sẽ không chà đạp lên các quyền tự do và nhân quyền cơ bản.
Ngoài ra, các quyền nhìn chung đã bị lãng quên trong xã hội Mỹ, có nghĩa là hầu hết người Mỹ đã không còn thân thuộc với các quyền tự do mà Hiến pháp Mỹ bảo vệ.
Quyền tự do ngôn luận và tín ngưỡng thuộc về số các quyền qui định trong đạo luật thứ nhất nhưng các quyền này được đưa vào trong Hiến pháp bởi Tuyên ngôn nhân quyền. Theo lẽ thường, hầu hết người Mỹ được hỏi còn nhớ về chúng. Nhưng với quyền tự do báo chí, hay quyền hội họp hay quyền được tham vấn ý kiến, nhìn chung đã chìm vào quyên lãng.
Cuộc thăm dò về Đạo luật thứ nhất, do Trung tâm về Đạo luật thứ nhất thực hiện ( http://www.firstamendmentcenter.org/ ), họ hỏi những người Mỹ trưởng thành về hiểu biết của họ về các quyền con người được viết trong Đạo luật thứ nhất.
Cuộc thăm dò năm nay còn cho thấy phần đông người Mỹ thừa nhận rằng trong các trường hợp đặc biệt, CQ liên bang có thể được phép can dự hay thậm chí kiểm soát quyền tự do cá nhân.(hết ý! tinh thần Hiến pháp tối thượng ở đâu?).
Và cái gây sốc nhất của cuộc thăm dò: hầu hết người Mỹ không thể gọi tên năm quyền tự do cơ bản đã được ghi trong Hiến pháp.
“Quốc hội không được đặt ra luật liên quan tổ chức tôn giáo, hay ngăn cấm sự thuyết giảng tự do về nó; hay hạn chế quyền tự do ngôn luận, báo chí hay quyền được hội họp một cách ôn hoà, và quyền được bày tỏ ý kiến với CQ để sửa đổi sự bất bình.” Đạo luật thứ nhất của Hiến pháp Mỹ.
Bình luận: Hầu hết dân Mỹ đều không biết để vận dụng những quyền này theo cách có lợi cho mình. Chẳng hạn việc không được bầu người đứng đầu NN một cách trực tiếp mà chỉ được bầu Elector rõ ràng vi phạm thô bạo tinh thần tự do cá nhân tối thượng của Đạo luật thứ nhất của Hiến pháp Mỹ giống hệt như điều 4 nước nọ (theo ý kiến của họ). Không những vậy việc chỉ có 2 Đảng con voi và con lừa được quyền giới thiệu ứng viên TT còn trực tiếp vi phạm vào điều 5 Đạo luật thứ nhất của Hiến pháp Mỹ: 5.assemble peaceably.Có thể nói Đạo luật thứ nhất của Hiến pháp Mỹ là một trong những văn minh tiến bộ của nhân loại. Chỉ có điều đáng tiếc là nó tồn tại quá ngắn ngủi. Giờ đây đây chỉ còn lại một ít dấu vết mờ nhạt trong tâm tưởng người Mỹ. Nếu cố gắng đi tìm chỉ còn bắt gặp vô số những vận dụng méo mó đến khiếp sợ của những quyền này.

1. quyền tự do báo chí: báo chí Mỹ từ lâu đã bị các thế lực hắc ám kiểm soát. Những ý kiến bất đồng không bao giờ được giới truyền thông đăng tải. Một số nick như Codep muốn đi tìm nguồn độc lập có lẽ dễ nhất là tìm cái không độc lập rồi loại ra. Chỉ sợ lúc ấy được con số 0 tròn chĩnh. Không những vậy quyền này còn bị lợi dụng để tuyên truyền cho đủ thứ tệ nạn: bạo-lực, tình-dục, mại-dâm… Và chỉ còn là cái xác thối để Mỹ đi rao giảng với các nước khác. Một ví dụ: Rút kinh nghiệm từ CT VN, nơi báo chí đưa tin bất lợi cho CQ, tạo ra làn sóng phản đối, biểu tình khổng lồ ủng hộ VN. CT Iraq 2003, giới truyền thông bị kiểm duyệt tuyệt đối. Những phóng viên nào, hãng tin nào được quyền đưa tin do BQP Mỹ duyệt. Mỗi PV khi đi Iraq đưa tin phải ký với BQP một cam kết được đưa tin nào, lúc nào do BQP chỉ định.
2. quyền tự do kiến nghị: cứ kiến nghị thoải mái chẳng ai nghe. Cuộc đấu tranh để đòi quyền kiến nghị nhiều khi đã đi đến chỗ bạo-lực, tiêu cực như tổ chức Hoà bình xanh thường tiến hành. Khi mà hàng trăm ngàn người biểu tình phản đối CT Iraq, thì như Cheney nói cứ chiến “thì đã sao?”. Sao nhỉ, dân Mỹ đã quên quyền rồi.
3. quyền tự do tôn giáo: bản chất mọi tôn giáo đều tốt đẹp nhưng khi các thế lực đen tối đã kiểm soát, dung túng cho tôn giáo và lợi dụng nó thì lại là chuyện khác. Kinh thánh viết trên da dê đã không còn giống kinh viết trên giấy nữa. Giờ nó là chiêu bài tủ để ru ngủ dân chúng trong ngu muội, là cái cớ để can thiệp vào nội bộ các nước dưới chiêu bài tôn giáo. Thế cho nên mới có những câu chuyện bi hài, cha lại toàn xơi gái tơ, lại còn hấp diêm trẻ em, cả đồng giới. Rồi vác tiền của con chiên đi đền. Chuyện như thế chỉ có ở nước Mỹ và một số tư bản khác.
4. quyền tự do ngôn luận: được 56% nhớ đến chỉ chứng tỏ dân Mỹ hay phát ngôn bừa bãi mà không chịu nhìn lại mình. Là một cái cớ khác để Mỹ lợi dụng vào việc can thiệp.
5. quyền tự do hội họp hoà bình: assemble mãi mà chỉ có mỗi con voi vơi con lừa. Biểu tình thì thoải mái nhưng CQ chẳng mảy may rụng đến cái lông chân vì vô số các điều luật khác. Các nước tư bản gộc ít khi có CQ phải ra đi vì biểu tình, trái lại nhiều nước khác như Thái lan, Indo…thì khác. Họ tiến bộ hơn Mỹ chăng!



Ảnh minh họa Nữ thần tự do nổi giận

0 comments: